您现在的位置是:NEWS > Thời sự
Siêu máy tính dự đoán Liverpool vs Newcastle, 3h15 ngày 27/2
NEWS2025-03-04 15:45:43【Thời sự】7人已围观
简介 Hoàng Ngọc - 26/02/2025 09:22 Máy tính dự đoá lịch bóng đá trực tiếp hôm naylịch bóng đá trực tiếp hôm nay、、
很赞哦!(51615)
相关文章
- Nhận định, soi kèo West Ham vs Leicester, 3h00 ngày 28/2: Sức nặng của Búa tạ
- 4 món thơm ngon, bổ dưỡng với Nho sữa Hàn Quốc
- Cách làm thịt viên chiên bọc phô mai thơm ngậy
- Nhóm bạn thân 10 năm không ai đến dự hay gửi tiền mừng cưới tôi
- Siêu máy tính dự đoán Fiorentina vs Lecce, 2h45 ngày 1/3
- Bạo hành bằng võ... miệng
- Phụ nữ không ngại che đậy cơ thể có đại diện cho tư tưởng hiện đại?
- Con trai 1 tuổi đáng yêu, kháu khỉnh của người đẹp Sang Lê
- Soi kèo phạt góc Wellington Phoenix vs Melbourne City, 13h30 ngày 28/2: Chủ nhà lép vế
- Hành trình gian nan của người phụ nữ 50 tuổi làm mẹ đơn thân
热门文章
- Nhận định, soi kèo Thitsar Arman vs Sagaing United, 16h00 ngày 28/2: Trả nợ ngọt ngào
- Xe mới sắp ra mắt tháng 8/2024: Thêm thương hiệu ô tô Trung Quốc giá tiền tỷ
- Giá Bitcoin hôm nay: 'Mỹ sẽ lãi 81.000 tỷ USD nếu dự trữ 4 triệu Bitcoin'
- Nghe tin bố mẹ vợ lên chơi chồng vội lắp camera, lí do khiến tôi muốn li hôn
站长推荐
Nhận định, soi kèo Thitsar Arman vs Sagaing United, 16h00 ngày 28/2: Trả nợ ngọt ngào
21 năm xa cách, hai tháng chuẩn bị, hai ngày tổ chức, hai bữa liên hoan, để rồi kết thúc bằng hai từ "tạm biệt", nhưng chúng tôi mang theo mình cả ngàn nụ cười, vạn lời chúc, trong thẳm sâu ký ức của mỗi người. Chúng tôi đã có thêm những kỷ niệm đẹp, đôi lúc có thể vu vơ nhớ lại và mỉm cười: "Hôm ấy chúng tôi đã rất vui!". Đó là những gì tôi và những người bạn của mình cảm nhận được sau buổi họp khóa đáng nhớ vừa qua.
Nhiều năm trở lại trường xưa, cảnh vật thay đổi đến ngỡ ngàng, tôi có cảm giác như mình bị "phản bội". Nhưng khi nhìn thấy hàng điệp vàng ngoài cổng trường, cây xà cừ giữa sân, những kỷ niệm của một thời hoa mộng lại ùa về trong tôi. Không mang trên mình bộ veston lịch lãm, chẳng diện những bộ váy công sở cầu kỳ, cũng không có chiếc áo bạc màu của người công nhân..., chúng tôi không ai là "Hy Mã Lạp Sơn", cũng chẳng phải "ta là riêng, là duy nhất". Thay vào đó, chỉ có tôi bằng bạn, bạn giống tôi, tất cả đều chỉ là những cô cậu học trò cũ của mái trường xưa, trong màu trắng áo đồng phục ngày nào.
"Mày khỏe không? Đẻ gì mà khỏe thế? Công việc thuận lợi chứ?"... chúng tôi hỏi nhau dồn dập những câu chuyện phiếm như vậy. Rồi đâu đó, tôi nhận ra khóe mắt ai rưng rưng vì một nụ cười, một lời hỏi thăm của người bạn đã nhiều năm xa cách. Rồi bỗng, tôi lại thấy luyến tiếc điều gì đó. Giữa lúc khúc nhạc đêm văn nghệ rộn rã, vẫn có vài người lặng lẽ đi về cuối hành lang lớp học, kiếm tìm một ánh mắt trong hư vô.
Những giọt nước mắt nhẹ rơi của bạn nữ sinh được nhiều bạn nam ái mộ ngày nào (MC của chương trình) khi nhắc đến công lao của những "người đưa đò" đã khiến gần 200 bạn khác khóc theo. Đó là cảm xúc thật, tình cảm thật của mỗi người sau bao năm trở về mái trường xưa dành cho nhau. Cảm xúc không chỉ có mừng vui, hạnh phúc, mà còn có cả chữ "may mắn". May mắn vì được là học sinh của trường; may mắn vì được có mặt ở ngày hội khóa, được gặp lại thầy xưa, bạn cũ; may mắn vì trong hàng nghìn đứa học trò, cô giáo vẫn nhớ được tên mình.
>> Họp lớp đáng giá khi không có chủ tịch, giám đốc
Và chúng tôi cũng có chút chạnh lòng, ngậm ngùi khi biết tin có những người thầy, người bạn đã mãi mãi ra đi. Hay cảm giác tiếc nuối khi không gặp được một số người bạn thân ngày trước, uống với nhau đôi chén rượu, hỏi han tâm sự, hay trao nhau cái nắm tay thật chặt để thay lời xin lỗi còn bỏ ngỏ. Chúng tôi tiếc khi chưa kịp nói lời cảm ơn đến những bạn trong Ban liên lạc hội khóa - những người dù đã tuổi tứ tuần nhưng vẫn "cháy" hết mình, vẫn trách nhiệm với tập thể như hồi còn cắp sách.
Có ai đó băn khoăn: "Họp lớp hay cái cớ gặp người yêu cũ". Thưa rằng, chúng ta thời đó mới 15-17 tuổi, đa số mới "lần đầu rung động nỗi thương yêu" thì mấy ai có được cái gọi là "người yêu cũ"? Được gặp nhau, được bắt tay, hay cúi đầu chào hỏi, được cảm nhận sự nồng ấm của tuổi học trò ngày nào... đã là vui lắm rồi. Niềm vui ấy giúp chúng ta tạm quên đi những lo toan, bộn bề cuộc sống, lấy lại năng lượng cho bản thân.
Khi những tiếng cụm ly nhỏ dần, tiếng nhạc sân khấu bớt sôi động, cũng là lúc một số thành viên vội ra về cho kịp chuyến bay buổi chiều vào Nam, hay kịp ca làm trong nhà máy. Hội khóa của chúng tôi kết thúc trong niềm vui và luyến tiếc của mỗi người. Phía trước chúng tôi sẽ là ngày Hội khóa kỷ niệm 30 hay 40 năm ra trường. Khi ấy, chắc sẽ có người mắt mờ, chân chậm, da thêm những nếp nhăn, tóc bắt đầu điểm bạc, nhưng tôi tin trái tim của họ vẫn đầy nhiệt huyết với bạn bè, trường xưa. Mong rằng, Hội khóa sau, khi rưng rưng nhớ lại, sẽ không phải "hôm ấy chúng tôi vui" nữa, mà là "hôm ấy chúng ta vui".
>> Quan điểm của bạn thế nào? Gửi bài tại đây. Bài viết không nhất thiết trùng với quan điểm VnExpress.net.
">'Họp lớp chỉ vui khi tôi bằng bạn'
Trong khi tôi miệt mài chữa vô sinh thì anh ngoại tình với người yêu cũ (Ảnh minh họa)
Cơ quan có đợt tập huấn 1 tuần. Tôi xin bố sắp xếp để chúng tôi đi cùng nhau. Thế rồi sau một buổi liên hoan rượu say, Phong trở thành người đàn ông của tôi. Đám cưới diễn ra sau đó rất chóng vánh, tôi trở thành vợ Phong.
Sau đám cưới, tôi không hề cảm nhận được tình yêu của Phong dành cho mình. Anh vốn lạnh lùng, càng lạnh lùng hơn. Hầu như tất cả thời gian anh dành cho công việc. Anh hay về muộn, ăn tối xong anh cũng không muốn gần gũi tôi mà nói dành thời gian để nghiên cứu.
Không bao giờ anh ra ngoài cùng tôi. Những lúc say rượu anh còn đay nghiến tôi về chuyện đã “gài bẫy” anh. Tất nhiên chuyện quan hệ vợ chồng rất gượng ép. Nhiều lúc tôi cảm giác mình đang gần gũi với một cái xác lạnh lẽo. Tôi trở nên héo hon, sầu úa trong chính ngôi nhà của mình. Tôi rất muốn có con, hi vọng đứa con sẽ là cầu nối hâm nóng tình cảm nguội lạnh vợ chồng.
Thế nhưng chúng tôi cưới nhau 5 năm mà vẫn chưa có con. Tôi và anh đi khám ở nhiều bệnh viện và kết quả hai vợ chồng đều bình thường. Vậy mà không hiểu sao đợi mãi không có con. Nhiều lúc tôi nghĩ hay đây là sự trừng phạt của ông trời cho những toan tính ích kỷ của tôi?
Nhưng đó chưa phải đỉnh điểm của nỗi đau. Một tháng trước, tình cờ tôi phát hiện ra Phong có một đứa con trai 4 tuổi ở bên ngoài, mẹ của đứa bé chính là người yêu cũ của Phong. Nhìn ánh mắt trìu mến Phong dành cho mẹ con cô ấy, tôi nhận ra Phong chưa bao giờ là của mình. Tôi đã cưới được cái xác của anh còn trái tim anh chưa bao giờ thuộc về tôi.
Tôi hỏi Phong về chuyện ngoại tình, có con riêng. Trái với hình dung của tôi, Phong thản nhiên thừa nhận đó mới là người anh yêu và muốn có con cùng. Anh đã làm mọi cách để tôi không thể có con với anh. Biết tôi chăm chỉ đi soi trứng, khi tôi bị rụng trứng, anh đều đến gặp người yêu cũ trước vừa để làm loãng tinh trùng, vừa để mất hết cảm hứng với tôi. Phong còn nói, trong 5 năm lấy tôi, rất ít khi anh có cảm giác thăng hoa, tất cả chỉ là giả giờ nên dù tôi cố gắng thế nào cũng không thể có con…
Tôi muốn kể câu chuyện này ra cho nhẹ lòng và muốn nói với các gia đình đang chịu đựng nỗi đau vô sinh rằng: có con hay không không phải mục đích cuối cùng của hôn nhân, mà quan trọng đứa bé phải sinh ra trong một gia đình có tình yêu của cả bố lẫn mẹ. Trước khi chữa vô sinh, hãy chữa trị cuộc hôn nhân của bạn trước. Tôi rất tiếc khi hiểu ra điều này quá muộn. 5 năm qua việc tôi quan tâm là đi chữa vô sinh mà không quan tâm đến việc chồng không hề yêu và muốn có con với mình.
(Theo ĐS&PL)">Bí mật khủng khiếp sau 5 năm chạy chữa vô sinh
Chia sẻ của mentor Phạm Văn Tường - DevOps Lead của Loya (start-up trong lĩnh vực công nghệ) nằm trong buổi giao lưu giữa các mentor ĐH trực tuyến FUNiX với sinh viên ĐH Công nghiệp TP HCM vào sáng ngày 14/9. Đây là hoạt động trong chuỗi xTour xuyên Việt "Thanh niên 4.0", do FUNiX phối hợp tổ chức với nhiều trường đại học trên cả nước.
Các mentor tham dự chương trình đều là những chuyên gia và nhân vật có ảnh hưởng trong làng công nghệ Việt Nam.
">Xây dựng văn hóa chia sẻ trong môi trường học tập 4.0
Siêu máy tính dự đoán Liverpool vs Newcastle, 3h15 ngày 27/2
Mới đầu tôi rất hoảng sợ, có phải vợ tôi bị mộng du? Sao bỗng dưng nửa đêm cô ấy dậy đi đếm tiền làm gì? (Ảnh minh họa)
Vì tin tưởng vợ nên tôi không hề kiểm tra lại số tiền tiết kiệm của hai vợ chồng. Dù sao thì cô ấy muốn gì thì tôi cũng sẵn sàng cho. Chiều hôm sau khi vợ đi làm về, tôi ngó nghiêng xem vợ có mua gì không, nhưng chẳng thấy có gì mới cả. Nửa đêm hôm đó, vợ tôi lại rón rén ngồi dậy. Hé mắt trông theo, thấy vợ tôi bước rất khẽ về phía két tiền, bật chiếc đèn pin mở két rồi lại lấy tiền ra đếm. Đếm xong, cô ấy cất rồi khe khẽ bước lên giường ngủ như chưa có chuyện gì xảy ra.
Mới đầu tôi rất hoảng sợ, có phải vợ tôi bị mộng du? Sao bỗng dưng nửa đêm cô ấy dậy đi đếm tiền làm gì? Trong nhà vẫn có từng đó chứ nhiều hơn đâu.
Hôm sau, tôi lấy 50 triệu tiền quay vòng vốn ở cửa hàng về đưa cho vợ nói là tiền lãi tháng này. Vẻ mặt vợ tôi rất bình tĩnh, nhận tiền rồi cất vào két, thậm chí chẳng thèm mỉm cười hay nhướn mày. Nhưng đêm đó, vợ tôi lại ngồi dậy làm “công việc nửa đêm” của cô ấy. Đến lúc này tôi không bình tĩnh nổi nữa, tôi giả vờ trở mình rồi mở mắt hỏi vợ đang làm gì đấy? Cô ấy giật mình, vơ hết số tiền đang đếm bỏ vào két và trả lời lắp bắp rằng đang kiểm tra lại.
Tôi không muốn vợ khó xử nên không truy hỏi đến cùng. Thấy vợ yên lặng nằm lên giường ngủ, tôi cũng thôi. Nhưng trong lòng tôi có chút lo ngại, tôi nghĩ hay là vợ tôi mắc căn bệnh nào đó liên quan tới hành động kỳ lạ này?
Tôi quyết định theo dõi thêm vài ngày nữa. Nhưng sau đêm bị tôi bắt quả tang, vợ tôi không dậy nửa đêm nữa. Cô ấy chỉ trằn trọc, trở mình khe khẽ sợ tôi thức giấc. Tôi biết vợ tôi có thể là đến thời điểm “ngứa tay” rồi đây nên vờ quàng tay qua ôm cô ấy, tránh để cô ấy thừa lúc tôi ngủ say lại dậy đếm tiền.
Không hiểu sao từ khi biết vợ có sở thích đó, tôi rất muốn tiết kiệm, kiếm được nhiều tiền mang về đưa cho vợ (Ảnh minh họa)
Sáng hôm sau, nhìn đôi mắt thâm quầng của vợ, tôi thở dài đành để mặc cô ấy vậy. Nếu đó là sở thích thì cấm để làm gì? Huống chi cũng chẳng ảnh hưởng gì tới cuộc sống sinh hoạt của vợ chồng tôi. Tuy nghĩ vậy, tôi vẫn âm thầm lên mạng tra xét xem vợ tôi bị làm sao? Có phải là dấu hiệu của một loại bệnh tâm thần nào đó không? Ngày hôm sau tôi cố gắng quan sát biểu hiện của vợ, đồng thời lên mạng tra cứu xem liệu hành vi mỗi đêm của vợ tôi có được xếp vào dạng bệnh mà cả đêm qua tôi lo nghĩ. Buổi tối hôm đó tôi còn tìm cách để khơi gợi chuyện nhằm mục đích "giăng bẫy" để khiến vợ "lỡ miệng" tiết lộ về bệnh tình của mình. Ấy vậy nhưng vợ tôi hoàn toàn chừng mực và rất bình thường trong lúc trò chuyện.
Tuy nhiên, đêm hôm đó, vợ tôi lại trằn trọc không ngủ. Cô ấy cứ trở mình hết bên này đến bên khác rồi thở dài. Qua ánh đèn ngủ hắt vào tường, tôi thấy lúc lúc vợ tôi lại ngóc đầu dậy nhìn về phía chiếc két sắt như chừng muốn xông ra đó lắm nhưng lại e ngại. Thương vợ quá tôi đành giả vờ ngủ say, lật người sang chỗ khác để vợ tôi có thể thoải mái lẻn dậy. Nhưng cô ấy không ra khỏi giường mà vẫn tiếp tục xoay ngang, xoay dọc. Tới 15 phút sau tôi đành phải ngồi dậy bảo vợ “Em làm sao thế? Em muốn dậy làm gì thì dậy đi, anh có cấm đâu”.
Vợ tôi đoán được ý chồng muốn nói gì nên ngại ngùng, lắp bắp nói “Hôm đó em chỉ kiểm tra lại số tiền anh đưa thôi! Anh đừng có nghĩ linh tinh”. Không ép vợ lúng túng nữa, tôi nằm xuống chờ trời sáng. Chiều hôm sau, tôi vay bạn 10 triệu mang về đưa vợ, bảo vợ tiền khách hàng vừa trả. Vợ tôi cầm đi cất.
Tối đó, trước khi đi ngủ, tôi hỏi vợ trong két có bao nhiêu tiền tiết kiệm? Vợ tôi nói để cô ấy đếm lại. Sau đó hai vợ chồng tôi ngồi lật từng xấp tiền đếm lại một lượt. Chẳng nhiều nhặt gì nhưng nhìn ánh mắt long lanh của vợ, tôi cảm thấy rất đáng yêu.
Đếm xong, vợ tôi vui vẻ cất rồi cười bảo: “Lần đầu tiên trong đời em được sở hữu nhiều tiền như thế! Từ ngày còn bé đến khi đi học rồi đi làm, em luôn cố gắng tiết kiệm để dành. Ngày nào cũng lôi cái hộp đựng tiền bé xíu ra đếm và chỉ ước nó nở ra được để có thể phụ giúp cha mẹ...”.
Rồi cô ấy kể những ngày vất vả đi làm thêm, dành dụm từng đồng bạc lẻ, vuốt cho thẳng và ngồi đếm với cả sự kì vọng. Nghe thế, tôi mới hiểu ra vì sao mấy hôm nay vợ có sở thích kì cục là thập thò lén lút nửa đêm dậy đếm tiền. Tôi ôm cô ấy vào lòng thủ thỉ sẽ khiến cho cuộc sống của vợ nhẹ nhàng, thoải mái hơn. Tôi sẽ kiếm cho em nhiều hơn, cho em đếm mỏi tay. Vợ tôi cười tít mắt.
Không hiểu sao từ khi biết vợ có sở thích đó, tôi rất muốn tiết kiệm, kiếm được nhiều tiền mang về đưa cho vợ. Không biết có phải tôi cũng đang “phát bệnh” theo vợ không?
(Theo Trí thức trẻ)">Vợ tôi có sở thích rất kỳ cục vào lúc nửa đêm
Sáng 28/12, trao đổi với VietNamNet, Chủ tịch UBND phường Minh An (TP Hội An) Nguyễn Trần Vũ cho biết, phường đã mời chủ quán bánh mì Phượng lên làm việc vào chiều hôm qua (27/12).
“Trong buổi làm việc, bà Phượng, chủ tiệm bánh mì đã cam kết sẽ chấn chỉnh lại thái độ của nhân viên khi tiếp đón khách hàng và hứa sẽ không tái phạm nữa. Bà Phượng cũng đã trực tiếp gửi lời xin lỗi đến du khách nữ, đồng thời đã đăng tải lời xin lỗi mọi người trên trang cá nhân của mình.
Cùng với đó, chính quyền cũng yêu cầu chủ cửa hàng phải để bảng niêm yết giá nơi du khách dễ thấy nhất. Hiện bảng niêm yết giá này nằm sâu phía bên trong, khách hàng khó nhìn thấy”, ông Vũ nói.
Trước đó, cộng đồng mạng chia sẻ rầm rộ dòng trạng thái của tài khoản Facebook U.P. với tiêu đề: “Tẩy chay bánh mì Phượng Hội An”.
Dòng trạng thái gây xôn xao cộng đồng mạng. Nội dung bài viết thuật lại việc một vị khách nữ, từ TP.HCM đến Hội An du lịch và mua bánh mì tại quán trên.
Điều đáng nói, vị khách này đứng xếp hàng gần 20 phút để đợi một khách mua gần 30 ổ bánh mì. Khi đến lượt của mình, vị khách này gọi “4 ổ bình thường, 1 ổ không cay” nhưng chỉ nhận được sự im lặng của nhân viên. Những người xếp hàng sau chị lại được nhận bánh mì ra trước.
Nữ du khách này kể tiếp: “Câu trả lời của người bán xấc xược, thái độ hách dịch liếc lườm: Vì tôi mua nhiều hơn mấy người sau 4 ổ. Vậy còn công sức tôi đứng chờ 30 ổ mất hơn 20 phút thì sao”.
Lý do có sự việc trên theo vị khách này nhận định là vì chị tới từ TP.HCM, nói giọng miền Nam. Hoặc chỉ đơn giản nhìn chị không ưa mắt mấy người bán.
Sau khi đăng tải bài viết, đã có hơn 6,8 nghìn lượt bày tỏ cảm xúc, hơn 1,3 nghìn lượt chia sẻ và 3,6 nghìn bình luận.
Đến tối 27/12, một tài khoản có tên Trương Thị Phượng Phượng (chủ quán bánh mì Phượng) đã lên tiếng xin lỗi.
Lời xin lỗi của chủ tiệm bánh mì Phượng ở Hội An. Người chủ quán đã rất sốc khi nhận được phản hồi của khách hàng như vậy. Tài khoản này giải thích: “Sự việc hôm đó chỉ đơn giản là thiếu sót của nhân viên không quan sát người trước, người sau nên một bạn trẻ cảm thấy bức xúc bốc đồng rồi viết bài đăng…
… Trong quá trình bán hàng có 1 nhân viên thực sự không được khôn khéo trong đối xử, tôi cũng đã quán triệt đến nay đã tốt rất nhiều. Sự việc hôm trước chỉ là bán trước, bán sau thôi, mong mọi người hiểu và thông cảm”.
Chủ quán bánh mì Phượng cũng cho rằng, do giọng nói của nhân viên nên khách hàng có thể hiểu nhầm: “Về giọng nói đa phần các em đều là người Quảng Nam và ở quê nên nói giọng đặc chất Quảng Nam vậy đó. Sự việc trên đây cũng 1 phần sai sót bởi nhân viên, tôi thay mặt xin lỗi cộng đồng mạng cũng như bạn trẻ hôm đó.
Mong mọi người nhìn nhận một cách chân thực tại bánh mì Phượng, gia đình chúng tôi cũng đã hết mình phục vụ quý khách hàng trong 35 năm qua và chúng tôi cũng rất biết ơn”.
Công Sáng
Du khách kêu gọi tẩy chay, chủ tiệm bánh mì nổi tiếng Hội An xin lỗi
Chủ tiệm bánh mì Phượng ở Hội An đã đăng đàn xin lỗi sau khi bị khách tố nhân viên có thái độ phục vụ “hách dịch liếc lườm”.
">Du khách tẩy chay bánh mì Phượng, chủ quán cam kết không tái phạm
Vợ chồng tôi chỉ có một đứa con trai duy nhất, vì thế, chúng tôi luôn tạo điều kiện hết mức để con trai tôi có thể khôn lớn, phát triển thành tài và có được cuộc sống tốt đẹp.
Đau đớn ê chề vì âm mưu của mẹ chồng">
'Tôi quá khiếp đảm một nàng dâu hiện đại thế này'